Hư Vô

CÕI HOANG

CÕI HOANG
Cõi em. lạ lẫm. vô bờ
Cõi ta. từ thuở tình cờ đầu thai
Chân hoang bước tới trần ai
Máu tươm giữa một hình hài chưa khô!
Cõi ta. như đã. mơ hồ
Cõi em. từ độ hư vô tượng hình
Giật mình hồn vía phiêu linh
Cơn đau đã đến thình lình, đó em!
Có buồn. khóc lóc cho quen
Đường thiên tai sao lại chen chúc vào?
Cõi nào cũng chỉ hư hao
Chơi cho lãng phí đời nhau một lần!
Có gì đâu để phân vân
Ta và em. hạt bụi trần, thế thôi
Đời sau em được làm người
Đừng quên da thịt một thời của ta…
Hư Vô

Được bạn: nguyendo đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "CÕI HOANG"